Tôi đang đơn độc và chỉ có cái xe làm bạn.- Ông quả là người biết lo xa.chờ cô giáo dạy thêm tiếng Anh trong những buổi trưa cánh đồng ngập nắng đầy châu chấu cào cào và những mương nước ăm ắp cáTôi bắt đầu tập, mỗi máy thử một tí.Con người thường chỉ trở nên biết ơn sau khi họ cảm thấy hàm ơn.Tôi lẩn trốn mãi trong bốn bức tường để không phải đổ lệ trước những sự thật phũ phàng đầy rẫy trong đời.Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia.Và sưởi ấm ta bằng những giọt nước mắt không lời.Ôi, cuộc đời của bác tôi.Trước hôm tôi đốt, vào buổi tối (cái tối hôm tôi đi chơi sở thú), tôi mở cuốn sách đó ra, tước dọc vài trang như ta tước giấy làm chong chóng rồi thả từ tầng cao xuống cho xoay trong gió.