Liệu nó vẫn còn quá khứ và tương lai không? Liệu chúng ta còn có thể đề cập đến tương lai theo bất cứ một ý nghĩa nào đó không? Câu hỏi: “Mấy giờ rồi?” hay “Hôm nay là ngày thứ mấy?” – nếu như có ai đó nêu lên – sẽ hoàn toàn vô nghĩa.Một câu hỏi quyết liệt không đòi hỏi phải giải pháp ở bình diện tâm trí.Hãy nhận lấy trách nhiệm đối với cuộc sống của bạn.Thật sinh động, thật rực rỡ, và hoàn toàn tỉnh thức.Cảm nhận nó từ bên trong.Bạn sẽ không còn bị trói buộc vào nó nữa.Ngoài ra cũng có một số câu hỏi được nhà biên tập nêu ra nhằm làm sáng tỏ một vài điểm còn mù mờ.Nhưng cho đến khi bạn giải quyết được phương thức vận hành sai lệch căn bản của tâm trí vốn hay gây ra các vấn đề cho bạn – do sự bám víu vào quá khứ cùng tương lai và chối bỏ cái Bây giờ của nó – thì mọi vấn đề thực ra vẫn chỉ là một thôi.Bạn không cần đến sợ hãi để tránh mối nguy hiểm không cần thiết – chỉ cần thông minh tối thiểu và hiểu biết thông thường là đủ.Chỉ có cường độ xúc cảm là khác nhau.
