Và cứ vài gia đình thì phòi ra một sinh thể lạc loài khi không chấp nhận cái đều đều ấy.Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn.Cái gì đời lấy đi, cứ để đời lấy đi.Lúc đó tôi không có nhà.Mà cũng là bỏ ngoài tai, ngoài mắt, ngoài xúc giác tất cả.Có nó thì đau nhưng không có nó thì bạn lại trở thành vô cảm thật rồi.Cả khi em ngoác miệng kêu Việt Nam vô địch! thì em vẫn duyên dáng và đầy sức sống khác hẳn đám ô hợp quá khích kia.Môn Văn bố tôi cũng dẫn đến nhà thầy dậy Văn nói chuyện.Nếu bạn chấp nhận sống theo cách của họ.Dẫu chúng có là những chiến thuật khá hiệu quả.