Hai ngàn con người trong khán phòng đã phải chịu đựng một bài nói dở và nhàm chán.Nếu được tàng hình bạn sẽ làm gì đây, hoạt động từ thiện hay sinh lợi riêng cho bạn?Nó nói với thầy hiệu trưởng: Khoan đã thưa thầy.Có thể chúng ta không phải là những nhà lãnh đạo thế giới, có thể bài nói của chúng ta không liên quan đến chiến tranh hay hòa bình, hay vận mệnh của dân tộc.Tôi không phải là một chuyên gia về hoa, cũng không phải kiến trúc sư thiết kế, nhưng tôi có thể thuật lại cho các bạn nghe vài điều về cách bố trí gian phòng quay hình của chương trình Larry King Live trên đài CNN của tôi.Tôi biết mình phải kiềm chế cảm xúc lại.Đó là tấm ảnh của anh.Bạn biết không, sáng nào tôi cũng đứng trước gương và cười tươi rói:Chào Larry, hôm nay cậu khỏe không? Có gì vui mà cười tươi thế?.Sang đầu hiệp hai, chúng tôi được cứu hộ với một tờ sơ đồ trận đấu.Nhưng rồi tôi tự biện hộ cho mình rằng ít ra cũng đã nói chuyện khôi hài giúp vui cho họ (có điều chả thấy ai cười).
