Chớ thấy bà ấy vưa rồi ra vẻ hung hăng, chính là đang tỏ ra quan tâm tôi đó, không tin anh cử hỏi bà ta".Vốn ông lặp lại lời nói của người khác mà lại nói lên ý của mình.m "phụ” có hai chữ, một chữ là vợ, một chữ là mang cùm.Khi lần đầu gặp người ta thì anh bao giờ cũng cảm thấy khẩn trương, đó là điều tự nhiên.Kết tình người như thế nào lại không có một qui tắc nhất định.Người cha đáp: "Được, để tôi tôi bảo nó".Hai bên lời qua tiếng lại đã nửa ngày mà không có kết quả gì.rương đô phủ nói về nước lên, còn Đàm đại nhân thì nói ước xuống Hai vị đều không nói sai, có điều gì đáng ngờ đâu? Hai ông Trương, Đàm đều thuận miệng nói bừa rồi vì tranh cãi nên không rút lui được, nghe lời hóa giải lý thú của Trần Thụ Bình, tự nhiên không còn gì để nói nữa.Cho nên không nên ban thể diện một cách bừa bãi để người ta khỏi chê cười.Điều đó chỉ có thể lừa túc hạ mà thôi.
